Thập Niên 70: Đoán Mệnh Sư

Chương 330:

Chương Trước Chương Tiếp

“Đương nhiên phải về chứ!”, Văn Trạch Tài cúi xuống âu yếm hôn lên gò má mềm mại, mịn màng của vợ: “Đại Phi nói vợ chồng nó không về, thôi thế cũng được, để hai đứa nó ở lại trông nhà với cả cửa hàng cửa hiệu.”

Bởi vì cha mẹ đã mất, họ hàng thân thích thì có mà như không, thế nên Triệu Đại Phi cũng chẳng mặn mà với việc dắt vợ về quê đón Tết. Tết nhất mà chạm mặt cái bà thím khó ưa kia thì quá bằng ăn thuốc súng chứ vui vẻ cái nỗi gì. Hơn nữa, từ khi đưa vợ lên thành phố, Triệu Đại Phi nhận thấy cô vui tươi, hoạt bát hơn rất nhiều. Có lẽ ở đây không ai săm soi, bới móc, lôi chuyện thân thế của cô ra mà châm chọc, chỉ trích thành ra cô có thể sống thoải mái tự do, vô tư cười rạng rỡ dưới bầu trời rộng lớn.

Chính vì thế vợ chồng Triệu Đại Phi đã đi đến thống nhất, nếu ở dưới quê không có chuyện gì đặc biệt quan trọng thì bọn họ sẽ không quay về. Hai vợ chồng cứ yên tâm ở trên này tập trung an cư lạc nghiệp, xây dựng hạnh phúc theo ý mình và thuộc về riêng mình.

Tình cờ nhắc tới chuyện này, Điền Tú Phương không khỏi có chút ít ngại ngùng: “Đích thị mấy tháng nay Vân Hồng thay đổi khá nhiều, con bé nhanh nhẹn hoạt bát hơn hẳn, không còn khép nép ủ dột như trước nữa. Nhưng anh à, càng nghĩ em lại càng thấy ngại quá, công việc ở cửa hàng phần lớn đều do Vân Hồng làm hết, em chỉ giúp được mấy việc vặt vãnh, chẳng đáng kể gì.”

Văn Trạch Tài bật cười, dịu dàng hôn nhẹ lên trán vợ dỗ dành: “Ôi, chuyện bé tí có gì đáng để vợ anh phải suy nghĩ chứ. Vân Hồng là thợ may chuyên nghiệp, con bé đứng chính là phải rồi.


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)