Văn Trạch Tài điềm nhiên gật đầu: “Đúng vậy”
Sau đó anh chỉ về dãy bàn mà hôm qua mình và con gái mới quét dọn sạch sẽ: “Ngày hôm qua tôi đến trường đón con thấy một mình con gái tôi loay hoay quét cả phòng học. Điều đó quả thật không tài nào chấp nhận nổi, thế nên tôi bảo cháu chỉ cần làm đúng nhiệm vụ, quét sạch sẽ khu vực mình được giao là được. Còn những chỗ khác không thuộc phận sự không cần làm.
Bên cạnh đó còn có một việc nữa, đó là thầy nói tôi là kẻ lừa đảo…”
Văn Trạch Tài cười nhẹ, khẽ đánh mắt kiểm tra. Tốt lắm, lúc này các giáo viên ở những lớp khác cũng bắt đầu tò mò ló đầu ra xem, vì thế Văn Trạch Tài càng cố ý nâng cao tông giọng: “Vậy thì cứ dựa vào lời tôi vừa mới nói ban nãy để phán xét xem rốt cuộc tôi thực sự là kẻ lừa đảo hay có người vu khống, hạ bệ danh dự người khác. Nể tình thầy là thầy giáo của con gái tôi cho nên hôm nay tôi không tính tiền đoán mệnh, hơn nữa còn khuyến mại thêm cho thầy một quẻ nữa.
Ngày mai thầy phạm hoả, sẽ gặp tai nạn liên quan tới lửa. Ngày mốt phạm hung, bất kể làm gì cũng đen đủi, xúi quẩy, thậm chí kết cục khó mà lường trước đấy. Thầy nên thận trọng!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây