Tất Trường Lâm trợn trắng mắt, trời trời, bạn bè có phúc cùng hưởng, có hoạ…thân ai nấy lo à???
Cỡ mười phút sau, anh cả Tất xuất hiện. Người đàn ông độ tuổi ba mươi, mày rậm mắt to, khuôn mặt chữ điền cứng cỏi, nam tính cộng với chiều cao một mét chín mươi cùng thân hình rắn rỏi, ngực nở, bờ vai lực lưỡng, chỉ cần đứng đó không nói gì cũng đủ khí thế áp đảo cả đám đông, trong số đó dĩ nhiên không ngoại trừ Văn Trạch Tài và Uông Quân Đào.
Về cơ bản Văn Trạch Tài cao một mét bảy chín, chỉ thiếu đúng một centimet nữa là vừa đủ chuẩn người đàn ông hoàng kim. Trong khi ấy, Uông Quân Đào còn lùn hơn, có cố rướn cỡ nào cũng chỉ đạt một mét bảy lăm. Nhưng thua ít thua nhiều vẫn là thua, cứ kém về chiều cao là tự động kém về khí thế rồi.
Một cảm giác áp lực bỗng nhiên đè nặng, Văn Trạch Tài và Uông Quân Đào len lén đánh mắt nhìn nhau rồi yên lặng lùi về sau một bước, âm thầm cầu trời khấn Phật cho Tất Trường Lâm tai qua nạn khỏi. Chứ giờ xông lên biết chắc là đánh không lại rồi đấy, thôi thì cứ đứng đây nhìn nó bị ăn đòn… cũng vui!
Tiếc rằng chưa vui được bao lâu, Tất Trường Lâm đã bị hạ đo ván, nằm sõng soài dưới mặt đất, giãy đành đạch than trời khóc đất, rối rít xin lỗi nói mình sai rồi. Anh cả Tất hừ lạnh, thò tay vào túi áo lấy ra một viên kẹo, bóc vỏ, nhét vào miệng thằng em trai rồi tiện tay kéo nó đứng dậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây