Thấy Văn Trạch Tài lọc cọc xách cái ô sang trả, chú Viên nhíu mày quở mắng: “Mưa chưa biết khi nào mới tạnh, sao không để đó mà dùng, chưa gì đã mang sang trả là thế nào?”
Văn Trạch Tài cười cười giải thích rằng ban nãy vợ đã ghé Cung Tiêu Xã mua một cây rồi.
Ai ngờ ông chú càng tức giận tợn, giọng chú sang sảng át cả tiếng mưa rơi rả rích: “Ơ hay, tại sao lại mua? Đúng là tuổi trẻ lãng phí mà. Nếu sớm biết nó muốn mua thì chú đã cho chúng mày luôn rồi.”
Nói đoạn, chú Viên rút điếu thuốc ra, hất hàm mời: “Làm điếu cho thơm miệng nha.”
Tuy nhiên Văn Trạch Tài mỉm cười uyển chuyển từ chối: “Cám ơn chú Viên, cháu không hút thuốc.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây