“Xì!” Uông Quân Đào cười lạnh: “Trường Lâm à, cậu ngây thơ và lương thiện quá nên chỉ toàn nhìn thấy những mặt tốt mà không phát hiện ra mặt xấu của người ta.”
Buổi tối cơm nước xong, Văn Trạch Tài ra giếng múc vào một chậu nước sạch, kế đến anh thả vào đó cục thịt rớt ra từ mắt Tất Trường Lâm đêm qua, sau cùng là một giọt tinh huyết của chính mình rồi bắt đầu lầm bầm niệm chú, cho tới khí nước trong chậu sôi lên sùng sục mới dừng lại.
Vài giây sau, bọt nước lắng xuống, mặt chậu khôi phục lại dáng vẻ tĩnh lặng ban đầu. Văn Trạch Tài khẽ phất nhẹ tay, bất thình lình trên mặt nước xuất hiện một chàng thanh niên có diện mạo tựa ngọc, ngũ quan đoan chính, lại đeo mắt kính nhìn khá lịch sự và nho nhã.
Tuy nhiên chớp mắt một cái, hình ảnh đó tức thì biến mất.
Văn Trạch Tài lập tức lấy giấy bút, nhanh tay ký hoạ những đặc điểm tiêu biểu và đặc thù nhất.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây