Song, Tất Trường Lâm ngẫm nghĩ giây lát rồi gật đầu đầy kiên định: “Không sao đâu, cậu cứ ra ngoài trước đi.”
Nhận được lời này của Tất Trường Lâm, Uông Quân Đào mới yên tâm chầm chậm bước ra ngoài, khép chặt cửa lại, yên lặng đứng canh.
Chỉ còn lại hai người, Văn Trạch Tài mới móc từ túi áo ngực ra ba đồng tiền vàng mà Dương Tiên Bích đã tặng hôm bữa. Anh đặt một đồng vào lòng bàn tay Tất Trường Lâm, hai đồng còn lại gán hờ lên hai mi mắt cậu ta.
Bất chợt cảm thấy có gì lành lạnh áp sát vào mi mắt mình, Tất Trường Lâm hồi hộp hỏi: “Liệu có rớt không?”
“Không rớt, lát nữa cậu sẽ cảm thấy nóng, cố chịu một chút nhé!” Văn Trạch Tài nhẹ giọng trấn an rồi đi quanh phòng tìm xem có cây kim nhọn nào không. Rất may anh tìm được một cây kim băng trong ngăn bàn. Văn Trạch Tài nhặt lên, hơ trên lửa khử trùng rồi dứt khoát đâm vào đầu ngón tay Tất Trường Lâm, nặn ra một giọt máu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây