“Giữa trưa để anh đưa con về cho, cuối giờ chiều có khi em phải đi đón vì anh sợ lớp chiều anh tan muộn.”
Cứ thế, hai vợ chồng nằm ôm nhau thủ thỉ tâm sự rồi cùng dìu nhau chìm vào giấc mộng ngọt ngào.
Sáng hôm sau, hai cha con Văn Trạch Tài vui vẻ dắt tay nhau tới trường. Văn Trạch Tài đăng ký chuyên ngành thực vật học, vốn kiếp trước anh cũng học ngành này chẳng qua sau khi ra
trường lại rẽ nhánh làm công việc khác mà thôi. Suy cho cùng thì nghề chọn người chứ người nào có chọn được nghề bao giờ!
Vì ngày đầu tiên chỉ đơn giản là gặp mặt điểm danh, cũng chưa có bài vở gì nhiều thế nên Văn Trạch Tài được tan lớp sớm. Giờ này Hiểu Hiểu vẫn còn đang học, nếu về nhà rồi tí lại quay lại đón con e rằng mất công quá. Ngẫm nghĩ thế nào Văn Trạch Tài liền rẽ vào một con ngõ nhỏ, để xem có vô tình đụng trúng duyên “kỳ ngộ” nào không.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây