Văn Trạch Tài gật đầu tỏ ý không thành vấn đề. Sau đó anh đi vào phòng thay quần áo nhân tiện dặn dò bà xã vài câu: “Hôm nay anh có việc lên trấn, khả năng cao tối nay không về kịp.
Nếu tối muộn mà chưa thấy anh trở lại thì hai mẹ con cứ khoá cửa rồi đi ngủ đi nhá, đừng chờ anh. Ở nhà vạn sự cẩn thận em nhé.”
“Em biết rồi, anh đừng lo”, Điền Tú Phương đi lại ngăn tủ lấy ra năm đồng nhét vào túi áo chồng, dịu dàng hỏi: “Từng này đủ không anh?”
Văn Trạch Tài yêu chiều vuốt tóc vợ: “Đủ rồi, cảm ơn bà xã.”
Xong đâu đó, anh đi ra ngoài ôm con gái vào lòng căn dặn một lúc rồi mới yên tâm đi theo chú Hồng lên thị trấn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây