Thập Niên 70: Đoán Mệnh Sư

Chương 219:

Chương Trước Chương Tiếp

Chắc có lẽ đã quá quen thuộc với mồm miệng chua ngoa, đanh đá của bà thím thế nên Triệu Đại Phi chẳng hề tỏ ra nao núng. Cậu nghênh ngang khoanh hai tay trước ngực, nhếch mép cười khẩy: “Này bà già thối, bà mau lượn đi cho nước nó trong. Hừ, nói về mất mặt thì bà mới chính là nhân vật khiến Triệu gia chúng tôi mất mặt đấy! Thôi thôi, bà mau biến đi cho tôi nhờ, đi tới đâu là thúi hoắc tới đó, đúng là ghê chết đi được!”

“Cái…cái gì? Mày…mày gọi tao là cái gì?” Thím Triệu bàng hoàng đến độ lắp ba lắp bắp mãi mới nói được vài chữ.

Triệu Đại Phi cười ha hả rồi nâng cao giọng: “Tôi gọi bà là bà già thối đấy. Bà - già - thối! Bà có nghe rõ không? Chưa gì mà đã điếc dở rồi, thôi bà biến đi cho khuất mắt tôi, ở đây chúng tôi không hoan nghênh bà đâu, mụ phù thuỷ thối tha!”

Nương theo tiếng cãi cọ ì xèo, mọi người bắt đầu tò mò kéo đến ngày một đông. Thấy tình hình có vẻ không ổn, Trần Vân Hồng vội vã kéo kéo ống tay áo chồng. Ngay lập tức, Triệu Đại Phi bước lên một bước, dùng tấm lưng rộng lớn vững chãi che chắn cho cô vợ nhỏ.

Nhưng nào ngờ, bà Triệu không tiếp tục mắng chửi nữa mà lăn đùng ra đất chơi trò ăn vạ. Bà ta vừa đấm ngực thùm thụp vừa than trời trách đất, nào là Triệu Đại Phi bất hiếu, không màng thể diện gia đình đi rước con gái địa chủ về làm vợ, nào là Triệu gia không chấp nhận một đứa con dâu như thế, ba la bô lô….


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️