À ừ nhỉ, tí thì quên mất, Điền Tú Phương nhanh nhẹn chạy xuống bếp chuẩn bị đồ nhắm.
Uống chán, ông Điền lơ đãng đánh mắt về phía chiếc radio đang nằm im lìm trên kệ tủ. Không cần ông lên tiếng, Văn Trạch Tài lập tức hiểu ý ngay. Anh đứng dậy, dò kênh tin tức đúng ý cha vợ.
Thế là ông Điền ngả lưng ra sau ghế, nhàn nhã nghe phát thanh, lâu lâu uống một ngụm rượu rồi bốc nắm đậu phộng nhai cho thơm miệng. Đúng là khi tâm tình nhẹ nhàng, thoải mái thì mọi thứ xung quanh cũng trở nên yên bình đến lạ.
Sau ba tuần rượu, ông Điền bắt đầu ngà ngà say, ông lim dim mắt, ngón tay tuỳ ý gõ nhịp lên mặt bàn, còn miệng thì không ngừng lẩm nhẩm cái gì đó.
Văn Trạch Tài hơi nghiêng lỗ tai lại gần nghe thử thì chợt phát hiện cha vợ đang ngân nga hát.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây