Ban nãy, chữ cái đầu tiên hiện lên trong chén chính là tên họ của vị đội phó đội sản xuất, người đã bị Khâu Đại Thành đánh gãy tay.
“Khó trách, ông nhìn xem…” Dứt lời, Văn Trạch Tài hẩy tay hất thẳng chén nước xuống nền đất.
Tuy nhiên, một màn sau đó đều làm cho tất cả những người có mặt phải hãi hùng đến độ tóc gáy dựng ngược.
Toàn bộ số nước không hề lan ra mặt đất mà ngay lập tức gom lại thành một vũng. Chưa dừng lại ở đó, vũng nước như thể có linh tính, nó cứ thế trôi từ từ về phía Khâu Đại Thành.
Ôi mẹ ơi, cái quỷ gì đây?? Khâu Đại Thành sợ xanh máu mặt, liên tục bò giật lùi về phía chân tường, miệng không ngừng kêu la oai oái: “Đại sư, cứu… cứu với…”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây