“Thậm chí ngay trong việc giao lưu kết bạn cũng gặp phải bất lợi, đa số chỉ toàn bạn nhậu thôi chứ chẳng giúp ích được gì. Khâu đội trưởng, tôi khuyên ông năm nay tuyệt đối đừng mạo hiểm manh động, tốt nhất cứ án binh bất động nếu không ông sẽ phải hối hận đấy!”
Văn Trạch Tài càng nói, Khâu Đại Thành càng điên tiết. Hắn tức giận vồ lấy mấy đồng xu, vứt toẹt xuống nền đất rồi cười đầy khinh bỉ: “Bớt nói nhăng nói cuội đi, còn lâu ông đây mới tin!
Hừ, nếu năm đó Khâu Đại Thành này không mạo hiểm thì làm sao bây giờ có được ngày lành.
Không phải cậu nắm được tin tức trên huyện đang có chủ trương điều động nhân lực, thế nên mới cố tình nói hươu nói vượn hù doạ nhằm ngáng đường tôi chứ gì?! Tôi nói trúng tim đen rồi phải không, Văn - đại - sư?!”
Văn Trạch Tài không nói không rằng, thản nhiên cúi xuống lần lượt nhặt ba đồng tiền lên, sau đó mới thủng thẳng nói: “Lời tôi nói là thật, tin hay không tuỳ ông!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây