Nhìn thấu suy nghĩ của chị dâu, Điền Tú Phương bất đắc dĩ cực kỳ: “Chị, em nói nghe nè. Con bé là em họ, là họ hàng thân thích đấy. Chị đừng nghĩ linh tĩnh nữa, có được không?”
Ờ nhỉ, Ngô Mai bàng hoàng thức tỉnh, trời ơi điên rồi, mình nghĩ đi đâu thế này?! Chị ảo não viện đại một lý do để lấy cớ chuồn, chứ cứ đứng đây chắc quê chết mất!
Nhìn theo bóng lưng bà bầu nặng nề luống cuống rời đi, Điền Tú Phương không khỏi chép miệng thở dài: “Chị cả cũng thật là…haizzz…em chả biết nói sao về chị ấy nữa….”
Văn Trạch Tài cười cười: “Từ sau vụ việc lần trước, anh cả tỏ ra thờ ơ lạnh nhạt hẳn đâm ra chị ấy càng lo được lo mất. Thế nên vừa nghe tin có cô gái trẻ sắp chuyển vào ở, chị ấy lập tức bật chế độ phòng ngự mà không kịp bình tâm suy xét đúng sai, phải trái.”
Ba ngày sau, cô cháu họ đã tới được đội sản xuất Lợi Hoà. Cô bé tên Tô Lan Lan, dáng người vừa phải không cao không thấp, nước da ngăm đen, ước chừng 15 - 16 tuổi. Nó khá kiệm lời nhưng khi làm việc lại cực kỳ nhanh nhẹn, tháo vát. Bên cạnh đó, nó cũng là đứa rất tinh ý và tế nhị.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây