Thấy vậy, Văn Trạch Tài vội vàng lao tới toan đỡ lấy. Thế nhưng tay anh chưa kịp đụng vào vạt áo chị Hạ thì một trận cười khẽ truyền tới mang theo tiếng gió như có như không: “Ngươi không đón được đâu!”
Văn Trạch Tài giật mình, vội khựng bước chân, thận trọng nheo mắt dõi theo cái bóng đen không biết từ nơi nào vụt tới, nhanh nhẹn đỡ lấy thân thể chị Hạ rồi lao vút đi như thể hoà tan vào trong màn đêm đen kịt. Trước khi hoàn toàn biến mất, bóng đen đó để lại một câu: “Ngươi yên tâm đi, người phụ nữ này vẫn còn một phần hồn, ta có thể cứu được mạng cô ấy, chỉ tiếc rằng đứa trẻ trong bụng không thể giữ nổi.”
Giọng nói này rõ ràng là của một nam thanh niên còn khá trẻ tuổi….
Văn Trạch Tài vô thức đưa hai tay lên dụi mắt, má ơi, hôm nay có duyên chạm mặt cao nhân à? Tuy rằng Văn Trạch Tài rất ghét đạo sĩ nhưng không thể phủ nhận một điều, bản lĩnh người này vô cùng đáng gờm. Có thể nói anh ta là một trong những người hiếm hoi khiến Văn Trạch Tài phải thực lòng nể phục!
Thấy Văn Trạch Tài vừa bước vào phòng, Điền Tú Phương đã nôn nóng hỏi ngay. Ban nãy thấy chồng nói quá mức nghiêm trọng nên cô bèn ôm luôn con gái sang đây cho yên tâm. Cũng may con bé đi chơi cả ngày mệt, ngủ say sưa nên không bị doạ sợ bởi mấy tiếng động quỷ dị vừa rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây