Thập Niên 70: Đoán Mệnh Sư

Chương 150:

Chương Trước Chương Tiếp

Theo lời hẹn, đúng một tiếng đồng hồ sau, Mã Trung Nguyện quay lại đón Văn Trạch Tài.

Hai người lững thững rời khỏi Cam gia, lúc này Mã Trung Nguyện mới kể một chút sự tình của nhà họ Cam. Bà Cam, tức phu nhân của Cam lão gia đã mất từ mười mấy năm trước. Con cái của hai ông bà đều công thành danh toại, có địa vị nhất định trong xã hội. Nếu không làm trong Cung tiêu xã thì công tác tại nhà ăn quốc danh và người vững vàng nhất, có tiền đồ rộng mở nhất chính là Cam Kiến Hoa.

Con cái lớn khôn trưởng thành, mải mê chạy theo những thú vui, sở thích, những mối bận tâm bên ngoài xã hội, mải mê chăm lo vun vén cho mái ấm nhỏ của chúng mà vô tình không để ý tới người cha đang già đi cùng năm tháng. Ông Cam lại không chịu dọn sang ở cùng vợ chồng con gái vì ông sợ gây phiền phức cho con, còn mấy anh con trai thì đi sớm về khuya, cả ngày bận bịu công việc chả có thời gian rảnh để chuyện trò cùng ông. Cứ thế, nỗi cô đơn, hiu quạnh dần dần bủa vây và xâm chiếm tâm trí Cam lão gia, khiến ông hy vọng có thể tìm một người cùng chung tiếng nói để bầu bạn cho vơi bớt tháng ngày tịch mịch.

“Mặc dầu chồng dì Trần đã qua đời vài năm nhưng khi ngay khi ông nhà vừa mất chưa bao lâu dì ấy đã chủ động tìm tới công viên nơi Cam lão gia hay đi tản bộ để bắt chuyện, tâm sự….” Nói tới đây, Mã Trung Nguyện bối rối ho khan một tiếng: “À, đương nhiên những chuyện này là anh nghe người khác kể lại!”

Văn Trạch Tài gật gật đầu: “Ừ, em hiểu rồi.”


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️