Anh chuyển hướng qua bên ông cụ, thật lòng khen tặng: “Quả thực đẹp vô cùng, đặc biệt là mấy giò phong lan kia.”
Theo lời nói, anh nâng ngón trỏ chỉ về giàn phong lan được treo ngay tại vị trí trung tâm.
Ông Cam sung sướng cười rung râu: “Khá lắm, tuổi còn trẻ nhưng lại có phẩm vị thưởng thức hơn người. Hầu hết khách tới đây chơi đều dừng tầm mắt tại mấy chậu hồng đặt phía trước, chỉ có duy nhất một mình cậu chú ý đến giàn phong lan yêu quý của ta. Lại đây, ta bật mí cho nghe bí mật này, cậu biết không, mấy giò lan này chính là ta…”
“Chaaaa…Văn đại sư bận rộn nhiều việc lắm, hay là mình mời đại sư ngồi xuống rồi nói vào chuyện chính đi.” Cam Kiến Hoa dường như gần mất hết kiên nhẫn. Mỗi lần động tới chủ đề này là cha anh có thể nói thao thao bất tuyệt cả ngày không biết mệt, bao năm nay anh đã nghe đến độ lỗ tai sắp đóng kén luôn rồi!
Đang vui thì bị đứt dây đàn, ông Cam quắc mắt mắng thằng con mấy câu nữa rồi mới chịu ngồi vào bàn trà. Thế nhưng vừa đặt mông xuống ông lại nhấp nhổm toan muốn đi: “Ai da, tí thì quên, phải đi kêu em Trần tới cùng xem mới được.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây