Quả nhiên, có điếu thuốc có khác, bầu không khí bỗng chốc rôm rả hơn. Mấy người công nhân phấn chấn tinh thần, vừa vui vẻ nói nói cười cười, vừa nhiệt tình lăn xả với công việc, khác xa cái thái độ uể oải, chậm rì rì ban nãy.
Sau khi phân phát xong một lượt, còn bao nhiêu Văn Trạch Tài đặt hết vào tay Điền đội trưởng.
Ông Điền trừng mắt mắng: “Lại tiêu tiền phung phí nữa rồi!”
Văn Trạch Tài cười xoà: “Nên mà nên mà, trước giờ con chưa mua thuốc lá cho cha và anh cả lần nào.”
Anh để ý hầu như đàn ông nông thôn, đặc biệt là những người từ 40 tuổi trở ra đều không thích hút cái loại thuốc lá bán sẵn, họ chê mùi của nó quá nhẹ. Bởi vậy họ thích tự trồng, tự phơi khô rồi tự cuốn. Như vậy mới đảm bảo đúng liều lượng và hương vị nồng đậm theo sở thích cá nhân.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây