Thời gian gần đây tuy không đến mức sớm chiều chung đụng nhưng gặp mặt thường xuyên tất nhiên sẽ thân thiết hơn và cũng dễ tìm được nhiều đề tài chung để nói.
Đương nhiên đàn ông không nói mấy chuyện vặt vãnh con gà củ tỏi như hội chị em phụ nữ. Cái họ quan tâm chủ yếu là chính sách quốc gia với cả làm thế nào để đẩy mạnh tăng gia sản xuất, nâng cao năng suất và chất lượng hạt giống cây trồng.
Ở đây, Văn Trạch Tài là người có học thức, có văn hoá nhất, vậy nên Điền đội trưởng tự nhiên mà hướng câu chuyện về phía anh: “Có thật là sau này quốc gia sẽ phân bổ công tác cho toàn bộ sinh viên đại học không?”
Văn Trạch Tài buông chén trà, nghiêm túc trả lời: “Kể cả không phải đi chăng nữa thì học đại học cũng là một việc trăm lợi không một hại. Hiện tại, quốc gia đang yêu cầu nhân tài, thậm chí có thể nói là tha thiết kêu gọi người tài đứng ra xây dựng đất nước. Hơn thế nữa còn đẩy mạnh chủ trương nam nữ bình đẳng. Cho nên từ giờ trở đi, giáo dục sẽ được ưu tiên hàng đầu, trẻ em không kể trai hay gái đều được khuyến khích đến trường. Học tập sẽ giúp con em chúng ta thay đổi tương lai.”
Nghe cậu em rể phân tích quá hợp lý, Điền Kiến Quốc liên tục gật gù tỏ ý đồng tình: “Đúng đúng, Đại béo, Nhị béo và cả Hiểu Hiểu nữa nhất định phải đi học. Dù có phải đập nồi bán sắt anh cũng quyết cho chúng học được đại học mới thôi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây