Bà Điền nhẹ giọng ướm lời: “Bộ hôm nay con được phát lương hả?”
Văn Trạch Tài mỉm cười gật đầu: “Vâng, nay con lãnh lương, hơn nữa còn được anh quản lý cho thêm hai phiếu đường. Chợt nhớ hôm bữa mẹ bảo mỗi khi khách tới chơi trong nhà chẳng có gì để tiếp đãi nên tiện có phiếu con rẽ qua cung tiêu xã mua luôn cân đường. Đây, mẹ giữ lên đi để thỉnh thoảng dùng tiếp khách.”
“Ôi trời, nhà mình cũng làm gì lắm khách vậy đâu.” Tuy lời nói thì khách sáo như vậy chứ nụ cười đã kéo từ khoé miệng lên tận đuôi mắt bà Điền rồi!
Văn Trạch Tài dứt khoát đặt toàn bộ vào tay mẹ vợ: “Mấy ngày nữa sẽ có cán bộ từ trên trấn xuống, ít nhiều gì nhà ta cũng phải có chén nước đường cho lịch sự chứ ạ. Mà kể cả không có khách thì cứ để đây cho cha mẹ với anh em Đại béo, Nhị béo uống.”
Nhìn thấy Văn Trạch Tài loay hoay tính gỡ túi thịt ra khỏi xe, ông Điền lập tức ngăn cản: “Ấy, cái đó mang về cho mẹ con nó ăn đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây