ông không nghiêm nghị như thường ngày bởi chính bản thân ông cũng nghĩ như vậy, chắc là chủ Tả linh thiêng, đã đưa đường chỉ lối đây mà!
Đang nói thì bị quát giật nảy cả mình, bà Điền xụ mặt tỏ ý không vui. Thấy vậy, Văn Trạch Tài lập tức đỡ lời: “Mà sao Bí thư Mã lại biết mà tìm đến t mình hả cha?”
Ông Điền liền giải thích: “Tuy cậu ấy quên sạch mọi thứ nhưng may vẫn giữ được khẩu âm. Mặc dù không mấy chắc chắn nhưng Mã gia, cũng chính nuôi cậu ấy cũng lờ mờ khoanh vùng vài khu vực. Vừa hay đợt này được phân xuống vùng chúng ta công tác thế nên Mã gia liền bảo cứ thử đi xung dò hỏi xem sao, biết đâu lại tìm được manh mối gì. Và trấn chúng ta là nơi đầu tiên Mã Trung Nguyện tìm đến.”
Sau khi nghe ông Điền nói xong, dường như tất cả mọi người có mặt ở đây đều phải ồ lên kinh ngạc, thậm chí Văn Trạch Tài - người luôn bình thản vạn vật cũng không thể không cảm khái một tiếng “tình thân thật kỳ diệu”.
Rất nhanh, cuộc nói chuyện kết thúc nhường chỗ cho bữa cơm chiều. Người lớn, trẻ nhỏ mau chóng quây quần quanh mâm cơm. Rõ ràng vẫn là nh món ăn giản dị thường ngày nhưng sao hôm nay lại đặc biệt thơm ngon đến vậy?! Có lẽ vì gặp được chuyện vui, tâm lý thoải mái nên ăn gì cũng ng miệng đây mà!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây