“Anh Ngô có chuyện gì, đừng ngại, cứ nói thẳng.” Cố Minh Đông lạnh nhạt nói.
Ngô Nguy bỗng nhiên nói: “Đồng chí Cố, anh thay đổi rất nhiều.”
Lời này khiến Cố Minh Đông hơi nhướng mày lên.
“Còn nhớ rõ khi đó tôi vừa mới xuống nông thôn, lúc nhìn thấy anh, đã cảm thấy người này quá hung dữ tàn nhẫn, ánh mắt lúc nào cũng có một cảm giác tàn ác, giống như đã được rèn luyện trong núi đao biển máu.
“Đó không phải ánh mắt mà một người bình thường sẽ có.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây