Tạ Nam Sơn càng nghe càng cảm thấy quen, nhà bọn họ khi đó cũng như thế mà, từ lớn tới nhỏ, từ già tới trẻ cứ chết dần chết dần.
Tạ Nam Sơn đột nhiên cảm thấy nhà họ Hắc rất giống với nhà họ cho nên có chút đồng tình với ông ta.
Anh ấy cũng định hỏi thêm nhưng mà ông lão biết không nhiều lắm, quanh đi quẩn lại cũng chỉ có vài chi tiết như thế.
“Những chuyện khác thì tôi không nhớ nữa, nhà ông Hắc không hòa đồng lắm, suốt ngày thần thần bí bí, nếu như không phải nhà họ chết thảm quá thì cậu có hỏi chắc tôi cũng không nhớ được.”
Tạ Nam Sơn thở dài, anh ấy nghĩ lần này chắc mình phải về tay không rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây