“Bị ngốc rồi cũng tốt, ông ta bị ngốc như vậy mới không hãm hại người ta được.” Ngô Huyên Huyên lạnh lùng chửi.
Lưu Ái Hoa nhìn người đàn ông ở dưới hố, ánh mắt loé lên tia sáng, cô ấy quay đầu lại nhìn Cố Minh Đông, rồi cúi đầu xuống không nói gì.
“Yên tâm đi, anh ta đã bị ngốc rồi, đến lúc đó lời của một gã ngốc sẽ không ai tin, gã ta cũng không có năng lực tiếp tục làm hại người khác nữa.” Cố Minh Đông nói.
Cố Minh Bắc lộ ra một nụ cười: “Cũng may.”
Cũng chính lúc này, đột nhiên Ngô Lão Tam phát ra một tiếng gào thét, doạ ba cô gái vội vàng lùi về sau, Cố Minh Đông lập tức chắn trước mặt bọn họ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây