Góa phụ Lưu nhìn bộ dáng cô ấy như thế lại càng thêm tức giận mà mắng:
“Làm gì mà ra vẻ oan ức như thế. Sao nào, mẹ không thể mắng con vài câu sao.”
“Cả nhà đều chờ con về ăn cơm. Con thì hay rồi, không biết chạy tới chỗ nào mà chơi bời trăng hoa rồi.”
Lưu Ái Hoa cúi đầu, cứ thế đi vào trong phòng.
Góa phụ Lưu còn muốn đuổi theo chửi mắng, nhưng Vương Mặt Rỗ lại liếc mắt nhìn bà ta một cái: “Được rồi, có thôi đi không, tranh thủ ăn cơm đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây