Ở một bên khác, Cố Minh Bắc mở giấy gói ra, thấy dây cột tóc trân châu trong đó cũng rất sửng sốt.
Cố Minh Tây nhìn qua một cái, cười nói: “Em ấy đem bảo bối cất giữ đã lâu cho em đấy.”
Cố Minh Bắc vô cùng yêu thích không nỡ bỏ xuống, nhìn dây cột tóc, rồi lại nói Cố Minh Tây giúp mình mang lên. Cô ấy soi bản thân trong gương, nói: “Thật là đẹp mắt.”
Cố Minh Tây bình luận: “Thứ này chắc chắn không rẻ đâu.”
“Chị, em đi ra ngoài một chút.” Có lẽ là giữa bạn bè có tâm linh tương thông, Cố Minh Tây cũng lấy quyển vở của mình ra, tính toán để thứ này lại cho Ngô Huyên Huyên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây