Ngô Nguy nhìn bóng dáng hoạt bát của con gái, nhịn không được nói: “May mà chúng ta tới thôn Thượng Hà.”
Chu Tử Khâm cũng nhịn không được mà cảm thán: “Đúng vậy, đây là một chỗ tốt.”
Bởi vì con gái muốn đi tìm bạn, Chu Tử Khâm nhìn cô ấy đi qua khỏi rừng trúc rồi cũng không theo sau nữa.
Ngô Huyên Huyên với nụ cười tủm tỉm trên môi, lặng lẽ đi tới nhà góa phụ Lưu.
“Ái Hoa”, Ngô Huyên Huyên nhỏ giọng gọi, cô ấy không dám để góa phụ Lưu hoặc Vương Mặt Rỗ thấy mình.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây