Lúc Cố Minh Đông dẫn theo em trai tới nơi tập hợp thì ở đó đã có một đống người chờ sẵn. Dù trông khá gầy gò nhưng ai cũng cao lớn, khỏe mạnh cả, có thể thấy đội sản xuất nào cũng cẩn thận chọn lựa một phen.
Tất Lão Lưu đứng lên phát biểu: “Các đồng chí, hẳn mọi người cũng biết hôm nay chúng ta sẽ lên núi trừ hại cho dân, một mặt là cống hiến cho đất nước, mặt khác là để lấp đầy bụng cho chính mình. Nhưng lợn rừng rất lợi hại, thợ săn giàu kinh nghiệm của đội sản xuất thôn Hạ Hà năm ấy đã từng bị lợn rừng cắn đứt chân đất. Thế nên tôi hy vọng sau khi vào núi, các đồng chí hay nghe theo sự sắp xếp của chỉ huy, đừng tự tiện hành động.”
“Đây là đồng chí Cố Minh Đông, tiểu đội trưởng của kế hoạch trừ hại lần này của chúng ta. Lát nữa sẽ do cậu ấy sắp xếp vị trí và lên kế hoạch cụ thể, các đồng chí chỉ cần chấp hành đúng là được.”
Có người liếc mắt nhìn Cố Minh Đông, sau đó không phục phản bác: “Muốn nghe cũng phải nghe người có kinh nghiệm, sao có thể mù quáng làm theo một thằng nhóc vắt mũi chưa sạch được.”
Người nói chuyện tên Kim Lão Ngũ, thuộc đội sản xuất thôn Hạ Hà kế bên, trong nhà anh ta còn bốn người anh trai, bản thân đứng hàng thứ năm, tính tình khá cứng đầu cứng cổ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây