Cố Minh Nam xoa xoa bụng, không hề có cảm giác đói khát đến cồn cào cả tâm gan.
“Là mơ, chỉ là một cơn ác mộng mà thôi.” Lúc này Cố Minh Nam mới bình tĩnh trở lại, sau đó cậu nằm xuống chiếu, thở phì phò từng ngụm từng ngụm một.
Cậu nằm một lát, sợi dây tuyệt vọng trong giấc mơ dần dần biến mất khỏi tâm trí.
Nhưng sau một hồi lăn qua lăn lại, Cố Minh Nam vẫn không ngủ được. Kế đó, cậu đột nhiên bò dậy, rón ra rón rén đi tới phòng của Cố Minh Đông.
Phòng của nhà họ Cố làm bằng đất, rộng rãi, nhưng mỗi phòng chỉ dùng rèm vải để che lại, giơ tay vén lên là có thể đi vào.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây