Đó cũng là một đêm mưa như trút nước, sấm chớp rền vang, gió lớn mưa to.
Cả người Cố Minh Nam ướt đẫm, dầm mưa tới run cả người, cậu nhìn xung quanh phát hiện bản thân đang đi về hướng kho lương.
“Mày có vẻ quen đường quá nhỉ…” Giọng nói quen thuộc, một bàn tay túm lấy cậu lôi ra sau đống rơm rạm.
Cố Minh Nam ngẩng đầu nhìn, là Vương Mặt Rỗ.
Cậu nhíu mày muốn chạy, không rõ vì sao đã hơn nửa đêm rồi bản thân còn phải đội mưa tới tìm Vương Mặt Rỗ, rõ ràng chính cậu đã đồng ý với anh cả là sẽ không chơi với Vương Mặt Rỗ nữa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây