Đôi môi của Vương Mặt Rỗ run run, cuối cùng chỉ đành nản lòng rũ đầu xuống, mặc cho các xã viên tùy ý phát tiết lửa giận của mình.
Lưu Đại Trụ thấy thế, trái tim đang thấp thỏm bất an cũng bình tĩnh lại một chút.
Bỗng nhiên, anh ta nhận thấy có người đang nhìn chằm chằm vào mình, ngẩng đầu lên thì phát hiện người đó là Cố Minh Đông, anh đang như cười như không mà nhìn anh ta.
Thân thể Lưu Đại Trụ cứng đờ, tự ép bản thân lộ ra nụ cười hiền lành: “A Đông, anh cũng tới hóng chuyện à?”
Cố Minh Đông thản nhiên nói: “Tôi nghe thấy tiếng sấm, không yên tâm cho nên mới lại đây xem thử, Đại Trụ, nhà anh xa vậy mà đến sớm ghê nhỉ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây