Ấy vậy mà Cố Minh Đông lại không để chuyện này trong lòng, anh túm lấy đầu anh ta, sau đó xoay tròn một cái rồi dùng chân đá ngược anh ta về phía sau, vừa lúc làm anh ta bay đến trước mặt Cố Bảo Gia vốn đang đuổi theo.
Cố Bảo Gia nhào lên đè Vương Mặt Rỗ xuống: “Cha ơi, con bắt được anh ta rồi.”
Cố Kiến Quốc thở hổn hển đuổi theo nhìn kỹ: “Vương Mặt Rỗ, không ngờ lại là cậu!”
Vừa ngẩng đầu lên, ông ấy lại thấy được Cố Minh Đông đang đứng ở phía trước.
Tuy trong lòng cảm thấy có gì đó sai sai nhưng Cố Kiến Quốc vẫn lên tiếng gọi anh: “Cháu đi kêu thêm người tới đây, khó khăn lắm mới được mùa, không ngờ trong thôn của chúng ta lại có trộm!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây