Cố Lượng Thần vừa đi vừa nghĩ sao Tần Vận đuổi tới nhanh thế, anh ấy vừa bị “đuổi” về, vừa mới bước vào văn phòng thì Tần Vận đã dí sát tới cửa, quá vô lý.
Chậc, Cố Lượng Thần hơi khựng lại: “Bảo đảm là do anh cả giở trò chứ không ai hết.”
Nói không chừng anh ấy còn hợp tác với cha, chứ hồi trước bọn họ cũng làm ầm ĩ mà cha có đuổi bọn họ ra đường lần nào đâu.
Nghĩ đến chuyện Cố Lượng Tinh đã biết chuyện này sau đó còn thêm mắm dặm muối kể cho cha mình nghe, Cố Lượng Thần lại càng đau đầu hơn.
Anh ấy cho rằng, dù mình có thích thì cũng thích tuýp người dịu dàng ngọt ngào chứ không bao giờ thích kiểu người miệng mồm cứ oang oang thế này, tính cách của Tần Vận chẳng khác gì anh cả nhà mình cả, khi không anh ấy lại đi cưới thêm một “Cố Lượng Tinh” về nhà làm gì? Bộ sợ trong nhà chưa đủ ồn ào hả?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây