Giờ thì Cố Minh Đông mới hiểu vì sao cơ thể mình lại uể oải đến như vậy, một người nằm trên giường hết nửa tháng sao có thể không mệt được chứ, không cần nghĩ cũng biết lúc anh hôn mê bất tỉnh thì người nhà nhất định sẽ rất lo lắng.
Anh chống tay muốn ngồi dậy, Cố Lượng Thần thấy thế thì vội vàng nói: “Cha, cha vừa mới tỉnh mà, nghỉ ngơi một lát đi đã.”
“Để cha đứng dậy hoạt động một chút, nằm lâu quá xương cốt muốn rỉ sét hết cả rồi.”
Cố Lượng Thần nghe thế thì mới đỡ anh ngồi dậy dựa vào đầu giường.
Cố Minh Đông huơ tay hoạt động cơ thể trong chốc lát mới cảm giác được người mình khỏe hơn một chút, đầu óc của anh vẫn còn hơi mông lung, ký ức chỉ dừng lại lúc còn đang trong trận chiến.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây