Cố Minh Đông bất đắc dĩ nói: “Mấy đứa nó vẫn còn trẻ mà chú.”
“Năm sau là tốt nghiệp đại học rồi.” Chú ba Cố tức giận nói: “Nếu như cháu ngại không dám nói thì chờ bọn nó về chú bảo thím ba của cháu qua nói chuyện cho.”
Cố Minh Đông bó tay, không cãi được, cho nên chỉ đành phải thương thay cho hai đứa em gái nhà mình.
Chờ chú ba Cố cầm một nhúm hạt dưa đi về thì Cố Minh Đông lại thấy Trịnh Thông đang cười anh.
Cố Minh Đông bất đắc dĩ nói: “Ông Trịnh à, ông lại cười tôi cái gì đấy?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây