Đỗ Bình Bình lại nhịn không được nói: “Cha, mấy cái đó điều là phong kiến mê tín, không tin được, làm ăn buôn bán đều xem bản lĩnh của mỗi người, cha theo mấy cái đó thì có tác dụng gì.”
Ai mà ngờ lời này ngược lại chọc tức Chủ nhà họ Đỗ, lão già đột nhiên đi tới, tát bà ấy một cái: “Câm miệng, đồ nghiệt nữ, sớm biết thế tao không nên đón mày tới đây.”
Đỗ Bình Bình che mặt, không tin được mà nhìn cha mình.
Đỗ Trăn vội vàng giữ chặt em gái lại: “Cha, em ấy không phải có ý này, em ấy chỉ lo lắng cho nhà họ Đỗ chúng ta thôi.”
“Chẳng lẽ cha không lo lắng sao? Các con cái gì cũng không biết, căn bệnh chân chính nằm ở nhà họ Cố ở thôn Thượng Hà, ông đây phải nghĩ mọi cách cứu các con. Các con thì hay rồi, còn quay ngược lại trách cha phong kiến mê tín.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây