“Nhà họ Ngô!” Vệ Thành tức giận tới bật cười.
Đó quả thật là người bạn tốt, người hàng xóm tốt của anh ấy. Nếu không phải anh ấy gặp được Cố Minh Đông thì kiểu gì anh ấy cũng không bao giờ nghi ngờ người nhà họ Ngô.
Cố Minh Đông nói không có nghĩa Vệ Thành sẽ hoàn toàn tin tưởng, nhưng những chuyện năm đó rối loạn đan vào nhau thành một cuộn len, bây giờ đã xuất hiện một đầu sợi len, muốn chải vuốt rõ ràng hiển nhiên dễ hơn nhiều rồi.
Tra ra được càng nhiều chuyện, Vệ Thành lại càng hận tới nghiến răng nghiến lợi. Chỉ là vì mượn vận, bởi vì tin tưởng vào mê tín mà muốn hại chết người thân đang sống yên ổn của anh ấy.
Điều càng buồn cười hơn là, mấy năm nay anh ấy thế mà lại không nhận ra được ai mới là hung thủ thật sự.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây