Trong lòng mẹ Lý vẫn hơi buồn bã, nhưng nghe cô ta nói như thế thì cũng nói: “Đúng vậy, như vậy là được rồi.”
Sau khi rời khỏi nhà họ Lý thì Cố Lượng Tinh không nhịn được mà thở dài một tiếng.
Cố Lượng Thần trêu cậu: “Anh sao thế, lúc nãy anh nói chuyện nhiều lắm mà, bây giờ mới nhận ra là mình không thoải mái hả?”
Cố Lượng Tinh theo bản năng gãi gãi mũi, bất đắc dĩ nói: “Bọn họ nhiệt tình như thế, em lại không thích nói chuyện, cho nên anh phải nói thay cả phần em chứ sao, anh sợ bọn họ nghĩ chúng ta ghét bọn họ.”
“Hầy, mặc dù là bà ngoại ruột, cậu ruột nhưng mà anh vẫn cảm thấy có gì đó không được tự nhiên cho lắm.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây