Cố Minh Đông lại tiếp tục nói: “Vì vậy mà chúng ta phải mở rộng thị trường, đặt mục tiêu vào thành phố Đại Sơn thậm chí là toàn bộ Trung Quốc, đặc biệt là những nơi không có tre trúc nhưng lại rất ưa chuộng đồ làm bằng tre trúc.”
“Không chỉ những chiếc rổ, giỏ tre chúng ta thường dùng mà cả ghế dài, ghế đẩu, chiếu tre gì cũng có thể bán, còn có bình thủy hay được mua lúc cưới xin, thứ này rất dễ vỡ, đụng vào có thể bể ngay, nếu thêm một cái vỏ bảo vệ bằng tre bên ngoài là có thể chắc chắn hơn rồi.”
“Hơn nữa bây giờ có rất nhiều người đi lại giữa các nơi, bọc quần áo tuy dễ dùng nhưng nhìn rất không hợp thời, với làm như vậy thì đồ bên trong cũng rất dễ bị đè nát, những cái vali được Hợp tác xã cung ứng và tiếp thị bán ra thì giá cả rất đắt, chúng ta hoàn toàn có thể bện ra một cái khác từ tre.”
Chú ba Cố nghe anh nói xong, một ngọn lửa bùng lên trong lòng ông ấy.
Nhưng sau đó ông ấy lại nói: “Làm thì dễ nhưng có vẻ sẽ khó bán.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây