Bản thân Tôn Thục Mai cũng cảm thấy có chỗ nào đó không đúng, nhưng nghe thấy anh trai mắng mỏ bạn tốt, vẫn phản bác anh ấy: “Tiểu Hoa chắc chắn không phải cố ý.”
Rốt cuộc hai người cũng đã là bạn thân rất nhiều năm, đã từng như hình với bóng. Tình cảm của hai người còn tốt hơn cả chị em ruột thịt nữa.
Sau khi cha cô bé xảy ra chuyện, Tiểu Hoa cũng theo đó mà bận trước bận sau, sau đó thậm chí còn mệt đến mức bị bệnh. Đối với chuyện này, trong lòng Tôn Thục Mai vẫn luôn cảm thấy áy náy.
“Cô ấy… Mùa xuân năm đó cô ấy cũng bị bệnh, nằm viện rất lâu, nói không chừng cũng vì vậy nên mới quên mất.”
Tôn Cường hừ lạnh nói: “Cô ta bị bệnh, chứ không phải là đầu óc bị hỏng.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây