Vương Phượng không muốn đưa lễ mà chỉ muốn nhà người ta cầm lễ sang nhà mình, lại còn phải làm trâu làm ngựa cho nhà mình, nhưng người khác cũng chẳng phải kẻ ngốc nên tất nhiên không đồng ý.
Cuối cùng, Vương Phượng xoa eo đứng ở cửa la lớn: “Con gái tôi là sinh viên, chuyện tìm chồng cũng không phải chuyện gấp, tôi đây còn khinh nhà các người dưa vẹo táo nứt.”
“Tôi nhổ vào, tôi thấy nhà các người nuôi soi trắng trong tay. Tôi cũng muốn xem xem nhà các người sẽ tìm được người thế nào.” Người phụ nữ kia cũng không cam lòng yếu thế.
Hai bên tan rã trong không vui.
Lúc này lại dịp ăn Tết, không ít hàng xóm ngó qua.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây