“Bé ngoan.” Cố Minh Đông cười khen, sau đó lấy một miếng thịt khô nhỏ từ trong túi ra, đây là món ăn do nhà họ tự làm, mỗi miếng to đều cắt thành từng cục nhỏ bằng cái móng tay để làm quà thưởng.
Lông Mày Trắng ngửi được mùi thơm thì lập tức hưng phấn vẫy đuôi, cúi đầu ngậm lấy, một viên thịt nhỏ như thế cũng đủ cho nó gặm cả buổi.
Ba chú chó con khác thấy thế thì muốn nhào lên cướp nhưng lại bị Cố Minh Đông kéo về.
“Ngồi xuống!”
Lần này Vớ Trắng nghe hiểu, nó nghiêng đầu nhìn Lông Mày Trắng, nhanh chóng ngồi xuống, sau đó thè lưỡi thở hà hà nhìn Cố Minh Đông.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây