Vừa nhắc tới Tôn Cường thì Cố Tú Tú lập tức nổi giận: “Thằng đó nó lớn đủ lông đủ cánh rồi, nhìn thấy nó là em thấy tức.”
Tôn Quốc Đống lại tiếp tục khuyên nhủ: “Thục Mai và Nam Sơn nói nghỉ làm là nghỉ làm, một lòng một dạ tập trung buôn bán, em cũng khuyên, cũng mắng, cũng la rồi, mà tụi nó có nghe lời em không?”
“Em xem, ngay cả con ruột của mình mà mình còn không quản lý nổi thì sao em cứ phải đi quản lý chuyện của cháu mình? Em chỉ là cô thôi mà còn càm ràm nhiều hơn cả cha mẹ ruột nữa.”
“Em càm ràm là do em muốn tốt cho nó.”
“Em muốn nhưng nó có cần đâu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây