Thím ba Lưu đứng đó, ánh mắt chớp chớp không yên.
Bỗng nhiên, bà ta kêu rên một tiếng, ngồi xuống, tự vỗ lên đùi mình rồi gào khóc: “Tôi đây đã làm nên tội tình gì, con gái nuôi dưỡng hai mươi mấy năm, kết quả bị thanh niên trí thức lừa đi, khổ sở lắm mới quay về thì lại bị điên rồi.”
“Đại Ni của tôi, nửa đời sau của con phải làm thế nào đây!”
Lần này, thím ba Lưu khóc rất chân thật, mấy người phụ nữ đi theo muốn xem chuyện vui cũng rơm rớm nước mắt.
“Haiz, Đại Ni cũng đáng thương quá.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây