Vương Mặt Rỗ nghe thấy chuyện này lập tức mắng bà ấy: “Bà ngu à, Tiểu Trụ đã là sinh viên, bà còn muốn tìm con dâu nông thôn cho nó sao? Đầu óc bà hỏng rồi hả?”
“Đồ đàn bà tóc dài kiến thức ngắn, nhanh chóng đi nấu cơm đi.”
Vương Mặt Rỗ thầm nghĩ, con ông ta nếu mà để ở thời cổ đại thì chính là Trạng Nguyên, xứng đôi với công chúa. Tuy rằng bây giờ không có công chúa, nhưng tìm một người có điều kiện tốt không khó, sao có thể tùy tiện tìm một người vợ nông thôn chứ.
Còn về phần Lưu Ái Hoa… Cũng nên gả tốt một chút, nếu không sau này sẽ kéo chân em trai.
Trong lòng Vương Mặt Rỗ đã tính toán hết cả rồi, tuy rằng con gái kế không phải con ruột, nhưng tình cảm hai chị em tốt, bán nó lấy tiền sính lễ có thể được bao nhiêu tiền chứ, vẫn là gả cho một người tốt sẽ có nhiều lợi ích hơn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây