“Đi làm gì?” Cố Minh Đông cắn một quả cà chua: “Những nơi phồn hoa đó có gì tốt, còn không bằng thôn Thượng Hà của tôi.”
Trịnh Thông bị anh chọc cười, ông lão lắc đầu nói: “Cậu lười thì có, khó trách luôn thảnh thơi như vậy, cho dù có xảy ra chuyện gì cũng không nóng nảy, người già như tôi đây nhìn thấy mà còn sốt ruột giùm.”
Cố Minh Đông lập tức nắm lấy cơ hội: “Ông sốt ruột thì mau phiên dịch giúp tôi đi.”
Trịnh Thông bất đắc dĩ nói: “Bộ tôi không muốn nhanh chắc, nhưng hai bức thư đó hoàn toàn không giống nhau, tôi không thể giải ra nhanh như vậy được.”
“Không giống nhau?” Cố Minh Đông có chút kinh ngạc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây