“Đó là chuyện xảy ra từ ba mươi hay bốn mươi năm trước gì đó.”
Ông cụ nhận lấy gói thuốc lá từ tay Cố Minh Đông, rút ra một điếu ngậm trong miệng, càng nói càng hăng say.
“Nghe nói trước đây nhà của ông cụ Bạch cũng khá giả lắm, nhưng tới đời của ông ấy thì chỉ còn lại mỗi căn nhà này thôi.” Ông cụ tiếp tục kể.
“Vợ ông ấy mất sớm, chỉ có một mình ông ấy cực khổ nuôi hai đứa con trai và con gái lớn lên, bình thường không thấy ông ấy đi làm gì cả, nhưng thi thoảng lại có người tới đây tìm ông ấy.”
“Người trong con hẻm này đều đoán rằng ông cụ Bạch làm nghề mua bán hàng cấm gì đó, có điều không có chứng cứ, cũng chưa có ai tận mắt nhìn thấy, chỉ biết hẳn là nhà bọn họ không thiếu tiền, bởi vì hai đứa con của ông ấy vẫn được đi học đàng hoàng.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây