Sau khi họ ra ngoài đi học mới biết được, mấy năm đó ở bên ngoài kia điên cuồng tới cỡ nào, số người bị bức chết, bị ép điên quả thật không ít.
Ngũ Nữu dìu ông cụ ấy ra khỏi ga tàu, về đến căn nhà đổ nát đó, bởi vì mấy năm nay không được tu sửa nên căn nhà đã rách nát đến mức chẳng ra hình thù gì nữa.
Ông cụ ấy vẫn đi vào nhà như thói quen, còn nói: “Vào đi thôi, chúng ta tới nhà thôi.”
“Ngũ Nữu, cháu tới tìm Tuấn Tuấn chơi sao? Cháu ngồi xuống uống chén trà đã, Tuấn Tuấn chắc cũng đang trên đường về nhà rồi.”
Ngũ Nữu nhìn căn phòng quen thuộc nhưng lại xa lạ, đôi mắt chua xót đỏ hoe, bà ấy lau khóe mắt, cuối cùng không chịu đựng được liền đề nghị: “Bác ơi, bác đi Thượng Hải cùng với cháu đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây