Cố Minh Đông ném một cái khăn lông qua: “Nhanh chóng lau sạch mặt mũi đi, xem xem em giống cái gì hả.”
Cố Minh Nam lau mặt, lau luôn cả mũi: “Anh…”
Cố Minh Đông nhướng mày, chê cười anh ấy: “Thằng hai, em đừng nịnh bợ nữa, nói anh giống như thần thánh vậy.”
“Nhanh chóng tỉnh táo lại cho anh, anh không tốt như thế, nếu em không nghe lời mà đi gây chuyện thì anh sớm đã trở mặt đuổi em ra khỏi nhà.”
Đây là lời nói thật tình của Cố Minh Đông. Anh không phải người hiền lành gì, nếu không phải em trai em gái càng nuôi càng biết nghe lời, càng ngày càng tri kỷ, càng ngày càng hiếu thuận thì anh mới lười quản bọn họ lâu tới thế.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây