Cố Minh Bắc xào kỹ thịt, sốt cà chua, tương ớt và các loại nước chấm, rồi cho vào bình thủy tinh, niêm phong kín lại, để tới chỗ râm mát.
“Anh cả, mấy cái này bên trong đều không có nước, có thể được khá lâu.” Cô ấy giải thích: “Khi nào anh cảm thấy nấu cơm phiền phức quá thì lấy một ít mì sợi, trộn đều với tương là có thể ăn ngay được luôn.”
Cố Minh Đông cười đồng ý, lại dặn: “Các em cũng mang một ít đi đi, không phải hai đứa nói không quen đồ ăn ở Bắc Kinh sao?”
“Ăn nhiều cũng thành thói quen.” Cố Minh Tây bày tỏ.
Có điều trước khi bọn họ đi, Cố Minh Đông vẫn gói không ít đồ cho bọn họ, không chỉ có thịt muối có thể trộn với cơm ăn, còn có đủ các loại trái cây nữa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây