Mặt trời vừa mới ló dạng, ánh ban mai ở phương đông giống như một ngọn lửa đỏ màu son, đẹp tới quá phận, cũng khiến cả thôn Thượng hà đều trở nên đẹp đẽ kỳ lạ.
Cố Lượng Tinh cầm dưa muối giòn, vừa ăn vừa nhìn lên bầu trời, rồi lại hướng vào trong nhà gọi một tiếng: “Bé Tiểu Vân, mau ra đây nhìn trời này.”
“Sáng sớm tinh mơ, cháu không ngủ thì không để cho người khác ngủ thêm một chút à.” Cố Vân còn chưa ra nhưng Cố Minh Tây đã hét lên.
“Rảnh rỗi quá không có chuyện gì làm thì lên núi đốn củi đi, đi mau đi.”
Cố Lượng Tinh xoa xoa cái mũi, không dám làm loạn với cô ba hung dữ, cậu xoay người đi về phía nhà cũ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây